MỘT VĂN BẢN CỔ Bài viết của Phạm Thúc Hồng
Năm 1858, thực dân Pháp tấn công Cửa Hàn mở đầu cuộc chiến xâm lược Việt Nam. Sau gần nửa thế kỷ đối phó với nhiều phong trào yêu nước đồng thời ra sức bình định bằng vũ lực quân sự, đến khoảng đầu thế kỷ XX chế độ thực dân mới thực sự khai thác thuộc địa về mặt kinh tế (lần thứ nhất từ năm 1897- 1914, lần thứ hai từ năm 1919 - 1929). Một số thành phố, thị trấn được hình thành và tân tạo theo hướng hiện đại. Hội An nguyên là thương cảng cũng phát triển theo hướng đô thị hóa để trở thành trung tâm chính trị, quân sự, kinh tế - xã hội của Quảng Nam.
Chợ Hội An - Ảnh photo Vĩnh Tân
Lúc bấy giờ Quảng Nam là đất bảo hộ đứng đầu là Tổng đốc đóng ở La Qua (Vĩnh Điện) chỉ làm bù nhìn cho Công sứ Pháp. Chính quyền bảo hộ đứng đầu là Công sứ Pháp đóng Tòa sứ tại Hội An cùng với một số cơ quan quân sự và kinh tế xã hội. Bộ máy chính quyền xã, đứng đầu có lý trưởng trông coi.
Bia đá trong thành La Qua phủ Điện Bàn
Trong vốn tư liệu lưu giữ trong cư dân Hội An có một văn bản hành chính của chính quyền cấp xã xác nhận về việc chuyển đổi, tân tạo nhà tranh thành nhà ngói của cư dân Hội An. Đó là văn đơn của bà Võ Thị Tâm được viết vào năm Khải Định nhị niên 1917 (hiện do ông Lê Ninh là cháu ngoại lưu giữ trong gia phổ).
Văn bản được viết trên loại giấy "tín chỉ" của phương Tây. Đây là loại giấy dùng để viết văn tự hành chính trong thời Pháp thuộc có in tem 12 xu với chữ Cộng Hòa Pháp (Republique Française) và chữ Đông Dương (Indochine) do nhà nước bán.
Văn bản viết bằng chữ Hán có quy định cách trình bày. Thời điểm niên hiệu vua phải viết cao trên cùng tờ giấy. Các chữ ký cá nhân khác đặt thấp xuống và có đóng triện lý trưởng nhiều chỗ để xác nhận tính hợp pháp.
Bản dịch :
Phủ Điện Bàn, huyện Diên Phước, tổng Phú Triêm xã Hội An. Sương phụ Võ Thị Tâm, nay lập giấy xác nhận duyên cớ sau :
Tòa Sứ sức xuống các nhà tranh ở gần thành phố phải sửa sang thành nhà ngói mới được cư trú, nếu không thực hiện phải di chuyển đi nơi khác.
Nhân tháng hai năm này, bà ta (Võ Thị Tâm) vay ít nhiều được số tiền chuẩn bị vật liệu dựng thành một tòa nhà ngói ba gian và có nhà bếp tọa lạc tại xã Minh Hương, ấp Hương Thắng, địa phận Tư Lỗi để an cư sinh sống.
Nay bà ta kính xin xây dựng nhà ngói này trên nền đất nguyên là đất công Ngũ Bang .
Vậy lập bản kính xin
Quý xã - Lý trưởng nhận thực làm bằng chứng
Khải Định năm thứ hai (1917) tháng 6 ngày 14
Xã Minh Hương, lý trưởng Trần Vĩnh Huyên nhận thực chữ ký
Võ Thị Tâm điểm chỉ
Người viết : Tống Thái tự ký.
Đơn của bà Võ Thị Tâm lập năm 1917
Ngôi nhà này hiện tọa lạc ở số 132/7 đường Trần Phú, khối phố An Thắng, phường Minh An (gần Tiệm rượu Si - Ca lúc bấy giờ). Ngôi nhà khi xây dựng mái lợp ngói vảy cá, nay đã qua nhiều lần tu sửa và thay đổi nghiệp chủ nên không còn giữ nguyên kiến trúc ban đầu.
Văn bản cổ này cung cấp nhiều lượng thông tin về các địa giới, địa danh, đời sống, văn phong, chữ viết, thủ tục hệ thống hành chánh các cấp của một bộ phận cư dân Hội An những năm đầu thế kỷ XX.
Trong những lượng thông tin ấy, Hội An cũng được phản ánh một góc nhìn trong quá trình đô thị hóa.
Điều quan trọng xuất hiện trong văn bản này có câu nguyên văn chữ Hán phiên âm như sau :
“Sứ Tòa sức các sở mao gia cận cư thành phố nghi tức cải cất ngoã gia phương dắc cư trú. Bất nhiên tức hành di cấu tha cục thẳng “
Dịch nghĩa :
Tòa Sứ sức xuống các nhà tranh ở gần thành phố phải sửa sang thành nhà ngói mới được cư trú, nếu không thực hiện phải di chuyển đi nơi khác.
Thời kỳ đầu thế kỷ XX, thành phố Hội An còn khu hẹp trong phạm vi các đường phố Bạch Đằng, Nguyễn Thái Học,Trần Phú như hiện nay. Toà Sứ ra mệnh lệnh các cư dân đang sống trong các nhà tranh “cận cư thành phố" phải cải tạo thành nhà ngói mới chấp nhận được cư trú . Như vậy Hội An đã có bước ngoặt mở rộng thành phố về hướng Bắc trong đó có khu đất "ấp Hương Thắng, địa phận Tự Lỗi" thuộc khu vực đường Phan Chu Trinh hiện nay.
Đây là mệnh lệnh hành chính của chính quyền nhằm tạo ra sức bật trong quá trình tái thiết kiến trúc nhà dân dụng Hội An để đúng tầm cỡ của một đô thị có Tòa Sứ đồn trú và từ đó góp phần tạo Hội An phát triển với tầng lớp thị dân mới.
Hôm nay, những người có tên trong văn bản đã thành người thiên cổ nhưng họ là chứng nhân của Hội An vươn lên trong quá trình đô thị hóa. Những con chữ trong văn bản cách đây chín mươi năm không là những con chữ lạnh lùng, vô cảm mà đã trở thành con chữ có hồn lung linh chất chứa ẩn số thời gian.
Văn bản này chỉ là lát cắt sinh hoạt hành chính. Văn hóa xã hội đã chìm lấp trong quá khứ nhưng còn gợi lại nỗi niềm hoài cổ với những nhịp chân mở cõi của cư dân Hội An theo dòng chảy thời gian.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét