Đời lá rách lá lành thường lặp lại
Đất Quảng Nam chờ lũ lụt hằng năm
Nước điên cuồng như trút hết hờn căm
Nỗi đau đớn trở về dầu sớm muộn
?
Sông đỏ phù sa nước lớn rồi!
Nguyễn Bính
Lưng cành tre dấu bùn in nổi sợ
Biết mà không chối bỏ được cơ hàn
Màu đất xám trôi theo từng nhịp thở
Màu đất xám trôi theo từng nhịp thở
Mỗi mùa đông thách thức bước gian nan
?
Những ngày bão biển mưa rừng
Quê hương lụt lội anh ngừng sang thăm
Nhìn bong bóng nước bên thềm
Còn nghe vọng tiếng cười em đông nào
?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét