Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010

NGƯỜI HÙNG SÂN CỎ
Năm 1944, trong một trận so giày giữa hai đội túc cầu Quảng Nam và Quảng Ngãi trên sân vận động Hội An, một tai nạn thương tâm đã xảy ra.
Trong một pha tranh cản quyết liệt, arrière Trần-Văn-Tứ (thời đó không ai gọi là hậu vệ) đã bị cầu thủ đối phương vô tình đá trúng bụng dưới. Ông bị vỡ bàng quang và chết tại chỗ.

Sân vận động duy nhất thời Pháp đến giờ
 
Đưa ông đến nghĩa trang, theo lời kể, là cả rừng người Hội An, có Hiệp hội thể thao Trung kỳ và đặc biệt, cả ông sứ, quan đầu tỉnh người Pháp.


Mộ chí cầu thủ Trần-Văn-Tứ
Nằm bên vệ đường hương lộ phía đông gần cây xăng đường ra bãi biển An Bàng.

ICI REPOSE
TRẦN - VĂN - TỨ, VALEUREUX FOOT-BOLLEUR
enlevé cruellement à
l’affection des siens et de ses amis
IL PÉRIT À 25 ANS
LE 26 FÉVRIER 1944
Donnant sur le Stade de Faϊfoo
Un spectacle de courage
Et d’intrépidité à l’exemple des
Plus grands héros des temps passés
Tous ses camarades pleurent sa perte
Irréparable
et conserveront à jamais le souvenir
de sa grande bravoure
Ligue Sportive de Quảng Nam

NƠI ĐÂY YÊN NGHỈ
DANH THỦ TÚC CẦU TRẦN VĂN TỨ
Mà sinh mệnh đã bị tước đoạt một cách tàn độc
trong niềm luyến tiếc của quyến thuộc thân bằng

ÔNG MẤT Ở TUỔI 25
VÀO NGÀY 26 THÁNG 2 NĂM 1944
Khi đang phô diễn trên sân vận động Hội An
Một cảnh của lòng dũng cảm can cường điển hình của những anh hùng quá khứ.
Toàn thể đồng đội khóc thương cho sự mất mát không thể nào bù đắp,
Và sẽ giữ mãi kỷ niệm về lòng gan dạ này.

Hiệp Hội Thể Thao tỉnh Quảng Nam

Ngày xưa, hậu vệ là người gánh vác nặng nhất trên sân cỏ bởi vì đội hình chiến thuật phổ biến thời đó là: "Un garde-goal, deux arrières, trois Demis et cinq coureurs" (một thủ thành, hai hậu vệ, ba tiền vệ và... năm tiền đạo).
Nếu dùng đội hình này cho bây giờ thì đội tuyển quốc gia chưa chắc thắng được đội banh... làng.
Hội An - Sân cỏ chiều nay... 


TRƯỜNG NỮ TRUNG HỌC ĐỆ NHỊ CẤP

Bơ Vơ
Vũ Hoàng Chương

Mòn con mắt đợi cổng trường
Người ta về ... các ngả đường xôn xao
Bóng ai nào thấy đâu nào
Mây càng thấp, gió càng cao ... Một mình!
Không gian ngoảnh mặt làm thinh
Giọt mưa xuân cũng vô tình trêu ai
Mưa đầy tóc gió đầy tai
Sầu theo bốn hướng trôi dài tâm tư
Mong càng thêm ... nhớ càng như ...
Lẽ đâu tới phút này ư chưa về!
Một mình gieo bước nặng nề
Gió tung xác lá bên hè tả tơi
Hồn chênh vênh bóng chơi vơi
Đất cong mặt giận chân trời lảng xa.
PHỐ ĐÊM 
Đường Bạch Đằng về đêm
 
Ngã ba chợ đường Cường Để
Nhà hàng mới ở Cẩm Nam

 Cúi đầu... ngủ yên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét