ÔNG... TỨ CÂU
Nơi này cách đây hơn 100 năm một người đã làm rạng danh cho làng mình một cách khó tin.
Ngày ông tôi ra đi, không danh, không lợi, không chữ nghĩa.
Ngày về, ông tôi có bổng lộc của vua, có danh phận với làng nước và một bụng... đầy chữ nghĩa.
Cái vốn liếng để ông tôi tiến thân là sự ngay thẳng không gì lay chuyển.
Từ tốt trơn ông tôi được thăng lần đầu hàm Tòng Cữu Phẩm. Ông kể - Ta bắt đầu học chữ từ đây.
Sự ngay thẳng của ông dần đến tai vua. Được dưới thần phục, trên yêu quý, đường hoạn lộ hanh thông. Năm tuổi ngoại ngũ tuần, ông cáo lão về quê. Lúc đó ông đã là Tứ Phẩm triều đình.
Đây là hàm rất lớn, tính theo đàng binh nghiệp, cấp ông tương đương với tư lệnh quân đoàn-quân khu. Thời đó chỉ vợ của các quan từ tứ phẩm trở lên mới được gọi là Mệnh phụ phu nhân.
Nhà thờ tộc Huỳnh ở Tứ Câu
Sau khi về hưu gặp lúc làng chọn bầu lý trưởng, bô lão trong làng xin ý kiến ông. Ông có nói:
Họ Huỳnh nhà tôi cũng gọi là có chút đỉnh chung. Tộc Võ làng này phúc dày nên lộc không kể xiết (ông Võ Ngọc Chỉnh lúc đó là chánh tổng ở phủ Điện Bàn). Nên chọn họ Nguyễn vì chịu khó chăm con ăn học nên người (Đời thứ hai làm lý trưởng là ông Nguyễn Thùy tục gọi Cữu Thùy).
Người đã đạt đến hàm Tứ Phẩm làm rạng danh cho làng, chính ông tên: Huỳnh Câu Dư
(黄 駒 璵)
Sau đó làng đệ trình lên vua xin lấy bậc phẩm hàm và chữ đệm tên ông để đặt tên làng:
LÀNG TỨ CÂU
LÀNG TÔI
Trả lờiXóaGiữa làng Sa Bạc miếu đôi
Cuối làng Miếu Đỏ tường vôi úa vàng
Thông xanh lớp lớp thẳng hàng
Vi vu trong gió chim ngàn reo ca
Vi vu trong gió chim ngàn reo ca
Cánh cò trắng vẫy xa xa
LÀNG TÔI
Giữa làng Sa Bạc miếu đôi ,
Cuối làng Miếu Đỏ tường vôi úa vàng
Thông xanh lớp lớp thẳng hàng
Vi vu trong gió chim ngàn reo ca
Cánh cò trắng vẫy xa xa
Giọng hò thôn nữ ngân nga trưa hè...
Mái nhà dưới bóng hàng tre
Tiếng ru con ngủ ta nghe chạnh lòng
Du Du cồn cát mênh mông
Ngoài kia là một cánh đồng ngát xanh
Tứ Câu có một mái đình
Mười hai gian rộng hợp tình bốn phương !
Tôi về tìm lại quê hương
Dòng sông quen thuộc con đường mến yêu
Tứ Câu gửi gắm bao điều
Tuổi thơ với những cánh diều bay bay...
TỨ CÂU tên ấy ai hay
Bốn câu hợp lại làm say đất trời
Ngàn xưa ai dệt thành lời
Tứ Câu miền đất để người khó quên...
Vũ Anh Vinh - Dân Tứ Câu - Điện Ngọc
Điện Bàn - Quảng Nam